^Back To Top

foto1 foto2 foto3 foto4 foto5


Get Adobe Flash player

Cựu sinh viên khoa Kỹ thuật – Công nghệ chia sẻ những cảm xúc sau ba năm ra trường. Những năm tháng tích lũy kiến thức dưới mái trường Đại học Hà Tĩnh chứa chan bao kỷ niệm, là hành trang để vững bước trên chặng đường tiếp theo.

Tôi là Nguyễn Thị Thắm cựu sinh viên thuộc lớp K2 - Sư Phạm Tin,  Khoa Kỹ Thuật Công Nghệ,Trường Đại Học Hà Tĩnh, nay là giáo viên Trường THPT Phan Chu Trinh - Tỉnh Ninh Thuận.

Năm học mới đang tới gần, trong tôi lại ùa về bao kỉ niệm đẹp thời còn là sinh viên. Tôi nhớ, nhớ lắm ngày đầu tiên bước chân vào cổng trường đại học một ngôi trường hoàn toàn xa lạ và mới mẻ nhưng lạ thay trong tôi lại có một cảm giác gần gũi, thân thương đến lạ kì điều đó đã phần nào xua tan đi bao nỗi lo lắng của một cô sinh viên. Trong suốt bốn năm học tại trường Đại Học Hà Tĩnh đã để lại cho tôi những kỉ niệm không thể nào quên, những niềm vui, niềm tự hào khi tôi được là sinh viên của trường. Mỗi lần nhớ về các thầy cô là trong tôi lại dâng lên một cảm giác thân thương xen lẫn tự hào.

Tôi nhớ và quý lắm những giờ học đầy căng thẳng nhưng đầy thích thú của thầy Quốc Thắng, cô giáo Thiều Hoa. Những giờ thực hành đầy bổ ích và những trải nghiệm thực tế đầy thú vị của cô Trần Hương, cô Thu Hoài, cô Phan Gấm, thầy Đức Sử và cũng không thể quên những tiết học đầy sự vui nhộn, sự đoàn kết của thầy Công Mậu và còn rất nhiều, rất nhiều các giờ lên lớp khác nữa mà vài câu chữ  thôi tôi không thể mô tả được cảm xúc của mình bây giờ. Ngoài phong trào thi đua học tập, tất cả chúng tôi những sinh viên cũ của trường đã được tham gia vào rất nhiều các hoạt động văn hóa, văn nghệ thể dục, thể thao do trường, khoa tổ chức, đặc biệt tôi không thể nào quên được trận bóng đá giao lưu của sinh viên nữ lớp K2 – Sư Phạm Tin và các bạn sinh viên nữ du học sinh Lào và nhiều hoạt động khác nữa. Các thầy cô trường tôi và đặc biệt là thầy, cô khoa Kỹ Thuật Công Nghệ đã không chỉ mang lại cho tôi những kiến thức khoa học bổ ích mà còn dạy cho tôi cách làm người, bốn năm không phải là nhiều nhưng những gì mà  tôi học được ở trường cũng đủ để tôi bắt đầu một cuộc sống mới, nó là nền tảng để tôi có thể tự tin tìm hiểu, học hỏi những kiến thức mới, khám phá những điều mới mẻ, nó cũng là hành trang cho tôi thực hiện ước mơ tới tận bây giở, và quan trọng hơn cả là cách sống, cách làm người.

t7 h1

Giờ đây em đã là một giáo viên rồi các thầy cô ạ, em hứa sẽ mang kiến thức, kĩ năng sống và nhiệt huyết của các thầy cô tới các thế hệ tương lai của đất nước, sẽ luôn trau dồi kiến thức, đạo đức, tác phong để xứng đáng là cựu sinh viên của trường “Đại Học Hà Tĩnh”. Cho dù bây giờ em đang ở rất xa mảnh đất Hà Tĩnh thân thương, xa lắm mái trường Đại Học Hà Tĩnh, nhưng trong em hình ảnh mái trường mến thương, hình ảnh Khoa Kỹ Thuật Công Nghệ, hình ảnh các thầy cô vẫn mãi mãi ở trong tim, trong suy nghĩ của mình.

t7 h2

Em biết rằng một lời cám ơn không đủ để có thể nói hết được công ơn trời biển của thầy cô, nhưng cho phép em được gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới quý thầy cô trường “Đại Học Hà Tĩnh” nói chung và quý thầy cô khoa Kỹ Thuật Công Nghệ nói riêng, những người thầy, người cô luôn tận tâm, tận tụy, luôn sát cánh cùng chúng em!

Chúc cho trường “Đại Học Hà Tĩnh” vững bước trong sự nghiệp trồng người. Chúc cho khoa Kỹ Thuật Công Nghệ gặt hái được nhiều thành công hơn nữa!